"Tiên Kiếm gì thế? Vừa nghe là thấy phong cách tương tự với tiểu thuyết 'Võ Tiên' rồi đấy?" An Thành lớn tiếng phản đối, "Thứ này có gì hay chứ? Chơi Diablo đi!"
"Lão phu cũng không hứng thú với kiểu truyện ảo tưởng của đám người phàm tục." Nạp Lan Hồng Vũ chắp tay sau lưng, giọng không vui, "Dung tục không chịu nổi! Có nhân vật luyện cả đời còn không đủ đỡ một cái tát của lão phu. Vũ kỹ tiên pháp, ngay cả đồ tồn kho trong nhà lão phu còn tinh diệu hơn thứ hắn viết, có gì thú vị chứ?"
"Tôi nói này ông chủ, sao trò chơi của cậu càng làm càng xuống dốc thế?" Tống Thanh Phong cũng lên tiếng, "Diablo tốt như vậy, Resident Evil kinh điển như vậy thì không tiếp tục làm đi, nhất định phải học cái thứ 'Võ Tiên' chẳng ra gì đấy hả? Lại còn làm ra cả 'Tiên Kiếm'?"
"Sao mọi người đều quây ở đây thế? 'Võ Tiên' cái gì?" Từ Tử Hinh và Thẩm Thanh Thanh đều thuộc kiểu người khá an phận. Lúc này, thấy mọi người bỗng nhiên thảo luận tới 'Võ Tiên', không nhịn được bèn ngó vào.