Phương Khải vừa nghe thấy thế lập tức vui vẻ. Hắn từng thấy người ta rất sốt ruột khi chơi game của mình, nhưng chưa từng gặp ai xem người khác chơi mà cũng sốt ruột đến vậy.
"Ông chủ!! Có quái lao tới kìa!!" Khi Phương Khải đang chú ý tới đám người sau lưng, trên màn hình đột nhiên xuất hiện một đàn Scarab xông tới!.
Một người lính đánh thuê trung niên mặt mũi thật thà bị đàn Scarab truy đuổi đang chạy té khói về phía Phương Khải. Hắn liếc mắt nhìn thì thấy sau lưng ông chú đó không chỉ có cả đám Scarab trông vạm vỡ hơn cả con người, mà còn có cả một con Scarab Ttinh anh với màu sắc khác hẳn những con khác, trên người liên tục có tia điện lóe lên.
"Ông chủ ơi!! Ở đây có nhiều côn trùng lắm!!" Trên đỉnh đầu người lính đánh thuê này, một cái tên to đùng lù lù xuất hiện: Mizan.
Ông chú này vụt qua như một làn gió, nấp sau lưng Phương Khải.
Mặt Phương Khải giật giật: "Lúc trước đầu óc lên cơn thế nào mà lại mướn ông taổng vào được nhỉ..."