Có rất ít tu sĩ của vùng biển Thần Tinh đến, vùng biển Thần Tinh xưng vùng biển rộng mênh mông ở phía Tây là vùng ngoài biển.
Chỗ này đầy rẫy quái vật biển và yêu quái, từ xưa tới nay luôn là vùng cấm không người.
"Yêu quái nào đang quấy phá?"
Từ trong gió biển truyền đến tiếng ca bay bổng, giống như muốn đưa người ta sa vào giấc mộng.
"Giữ vững bản tâm!"
Trong đoàn người vẫn có đệ tử tinh nhuệ đi theo để rèn luyện.
Hiển nhiên những con yêu quái không biết từ đâu đến này cực kì lợi hại, đám người có tu vi thấp hơn Mặc Tiên đã hoảng hốt. Tuy rằng bọn họ có người đã vượt qua cảnh giới Chân Hồ, thậm chí có người còn gần đạt đến cảnh giới Thần Hải, thế nhưng so với những người khác thì vẫn còn chênh lệch quá xa.
Mặc Tiên đang phiền lòng, bỗng nhiên nhìn thoáng qua Nguyệt Yên ở bên cạnh: "Sư muội... Sao muội không bị gì hết vậy?"
Trong miệng Nguyệt Yên đang lẩm bẩm: "Lòng yên tĩnh như băng, trời sập cũng không sợ hãi..."