Cho dù là với tu sĩ vùng Hoang Hải hay tu sĩ của Linh Châu, nơi giao nhau giữa hai khu vực - trung tâm biển Thiên Uyên đều là điều cấm kỵ mà bọn họ không muốn nhắc đến.
Từ xưa đến nay, rất ít người có thể băng qua vùng biển đó, cũng chẳng mấy ai biết đến cảnh tượng kỳ lạ diễn ra ở đây.
Hơn nữa, tu sĩ của đại lục Linh Châu đang dần dần suy tàn, đã sớm không còn phồn vinh như trước. Sau khi Tử Tiêu chân nhân chết đi, không một ai đến vùng biển này nữa.
Chỉ còn vài câu ca ngợi vẫn được lưu truyền trên thế gian, vài lời ghi chép đang nằm trong sách cổ của các gia tộc lớn.
Mặt trời mới mọc khiến sóng biển bốc hơi, hóa thành làn sương sớm vấn vít. Ánh nắng xuyên qua chúng, khúc xạ ra muôn màu nghìn sắc, tươi đẹp vô cùng.
Từ xưa tới nay, vùng trung tâm của biển Thiên Uyên không hề có người ở, cũng chẳng mấy khi xuất hiện cá bơi, chim bay.
Mặt biển phản chiếu trời xanh, gió thổi qua những đám mây trắng, tạo thành các gợn sóng lăn tăn.