Phương Khải chợt phát hiện ánh mắt mấy người này nhìn mình, sao cứ... quái quái thế nào ấy nhỉ?
"Mấy người nhìn tôi làm gì?" Ông chủ Phương xoa má mình, "Trên mặt tôi nở hoa à?"
Mọi người: "..."
"Xì! Ông chủ khốn kiếp!" Mộc Thanh lầm bầm, mặc kệ hắn đi chơi game, điển hình của kiểu không đánh lại thì chỉ có thể càm ràm ngoài miệng.
Những người trước đó còn muốn xem ông chủ bị tẩn lên bờ xuống ruộng cũng lúng túng ra mặt.
Đây hoàn toàn không cùng một trình độ. Có thể thấy ông chủ Phương đã vận dụng cực kì lão luyện các chiến lược và sự hợp tác hỗ trợ lẫn nhau giữa các loại lính, còn đối phương vẫn dừng ở mức điều động sắp xếp binh lính mà thôi.
"Đỉnh đó!" Tông Vũ y như phát hiện ra châu lục mới. Không ngờ ông chủ còn trẻ măng mà đã có khả năng chỉ huy quân sự đến vậy!