"Kẻ nào?!" Tu sĩ áo trắng đang đứng chắp tay lơ lửng trên không trung. Cơn gió vô hình đang nâng thân thể y lên, áo bào bay phần phật, ánh mắt y lạnh lẽo. Sắc mặt của Nam Cung Cửu Vấn sầm xuống, bấy giờ y mới chậm rãi quay về phía Phương Khải.
Không phải là y không phát hiện ra Phương Khải, mà căn bản là y không thèm để ý đến người qua đường này. Theo y thấy, nếu hắn đã nhìn thấy những chuyện không nên thấy thì y tiện tay giải quyết luôn là được, chứ chú ý đến một người chết thì có ý nghĩa gì?
Cùng lúc đó, các tu sĩ Lý gia cũng cùng nhìn sang.
Bọn họ trông thấy một chàng trai trẻ tuổi mặc bộ trang phục màu xanh trắng có hoa văn và kiểu cách khá đặc biệt. Mà nào chỉ có đặc biệt không đâu, trên trường bào của hắn còn may thêm hai cái túi. Không giống như những người khác đang đứng chắp tay, người này lại đút hai tay vào túi.