Trong phòng luyện game.
Phương Khải đang thực hiện bước tu luyện cuối cùng.
Nghe nói đẳng cấp thực lực của các tu sĩ và võ giả ở đây đã vượt qua vùng Hoang Hải khá nhiều, cho nên đương nhiên ông chủ Phương vẫn phải làm vài công tác chuẩn bị.
Dưới ánh trăng tròn, trên tháp quỷ.
Một tàn ảnh màu xanh nhạt lướt qua, gần như cùng lúc ấy, Phương Khải đã ra tay chống đỡ.
Ngay sau đó, máu tươi bắn ra, sắc mặt của Phương Khải chợt tái nhợt. Lưỡi đao dày nặng đã lộ ra một lỗ thủng rõ ràng, trên cánh tay hắn cũng đã xuất hiện thêm một vết thương sâu tới tận xương.
Nhưng đòn tấn công vẫn chưa dứt. Phía sau lưng Phương Khải, nơi hắn không nhìn thấy, thoáng có một bóng người mặc chiếc áo gió màu xanh lam có ánh mắt lạnh lùng thu lưỡi đao vào vỏ.
Ngay sau đó hắn bỗng thấy chóng mặt. Cảm giác này giống như lúc xem hoạt hình, giữa hai hành động lại thiếu vài bức hình, đồng thời cùng với đó còn có một âm thanh kỳ lạ vô cùng nặng nề và cổ quái.