Đêm đã khuya.
Tuyết bên ngoài cửa tiệm vẫn tiếp tục rơi.
Ăn hết đồ ăn vặt trong tiệm, cuối cùng chỉ đành hâm một bình rượu ấm.
Tối nay nhất định là một đêm không ngủ.
Mặc dù đã qua mười hai giờ nhưng rất nhiều người vẫn không hề có ý định rời khỏi đây.
Uống rượu hát ca, sảng khoái biết chừng nào. Tuy rằng mấy người ca hát hết mình ở chỗ ông chủ Phương có vẻ không đúng lắm, thế nhưng hình như cũng không ảnh hưởng nhiều.
Bên ngoài cửa tiệm, tuyết rơi trong im ắng. Thời tiết lúc rạng sáng là lạnh nhất, nhìn ra bên ngoài qua lớp cửa sổ bằng thủy tinh, tầng tuyết mỏng trên đường đã bắt đầu đông lại thành băng.
Nhưng dường như trong cửa tiệm lại chẳng cảm nhận được chút khí lạnh nào. Uống một chén rượu vừa được hâm lại, rượu không ấm, lòng người lại ấm.