"Tiểu Nguyệt."
"Hả?" Khương Tiểu Nguyệt đang xem vui vẻ thì đột nhiên nghe thấy tiếng gọi mình.
"Có chuyện gì vậy, Tuyết Nhi tỷ?" Khương Tiểu Nguyệt hiếu kỳ nhìn sang Nạp Lan Minh Tuyết.
Nạp Lan Minh Tuyết lại thì thầm vài câu vào tai cô bé.
…
Sau một trận xoáy vòng của vô số phi kiếm, mặt đất xung quanh Chân Viêm như hóa thành một mảnh rừng kiếm dày đặc.
Chỉ có mặt đất phía sau lưng gã là không tổn hại gì, chừa ra một khoảng trống tựa như hình người.
Chân Viêm ngây người đứng trên đường, từng giọt mồ hôi rơi xuống đất. Lúc này dù gã chỉ nhấc một ngón tay lên thôi cũng có vẻ rất khó nhọc.
"Rốt cuộc ngươi là ai?!" Khương Hiên sầm mặt, nhìn Phương Khải như nhìn quái vật.
Là Đại Võ Tông?!
Cho dù hắn là cảnh giới Đại Võ Tông e là cũng không thể nào sử dụng được chiêu thức lợi hại như vậy.
Chân Viêm lại càng kinh ngạc hơn, gã bất chợt cảm thấy không thể hiểu nổi đám người này.
Nếu bọn họ đều như vậy thì…