Khí tức trên người Chân Viêm quả thật chỉ ngang hàng với Đại Võ Tông. Cảnh giới giống ông chủ Phương như đúc, là Đại Võ Tông đỉnh phong.
Gã nhếch mép cười khẩy, tạo dáng. Ngọn lửa đỏ bao trùm lên hai bàn tay đan lại: "Võ giả đúng không? Tôi đánh cận chiến với cậu là được rồi."
Nhiệt độ ngọn lửa trên hai tay Chân Viêm tỏa ra cực cao. Xung quanh nhanh chóng nóng bỏng không chịu nổi, từng luồng hơi nóng bốc lên như muốn nướng xung quanh thành than.
Nhìn thấy người xung quanh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, lúc này Chân Viêm mới tỏ vẻ đắc ý: "Quả nhiên những người ở vùng Hoang Hải này chưa từng nếm mùi đời. Mặc dù không có pháp thuật đi cùng nhưng có khi Phệ Diệm Giảo của tôi có thể vượt cấp đối phó với tu sĩ ở đây ấy chứ!"
Nhưng vào lúc này, ông chủ Phương từ từ nâng tay phải lên, cầm một ngọn lửa đỏ thẫm trong tay.
Ngọn lửa này xuất hiện không rêu rao như đối phương, thậm chí, xung quanh cũng khó cảm nhận được ảnh hưởng của sức nóng.