Độc U tôn giả mở to mắt, dường như đang cố gắng nhìn cho rõ cảnh tượng trước mắt thêm một chút, lại như muốn nhìn thật kĩ người thanh niên trẻ tuổi kia.
Ông ta có nghĩ nứt cả đầu cũng không tưởng tượng nổi, sức mạnh đó là gì mà lại đáng sợ như vậy. Ông ta cảm thấy như sức mạnh của đại trận hộ tông, linh mạch, sao trời đều nhanh chóng tiêu hao dưới luồng sức mạnh này.
"Không… không thể nào!" Độc U tôn giả quát lớn: "Đây là đại trận lâu đời được truyền lại từ thời viễn cổ của bản tông… Rõ ràng tổ sư đã từng nói… đại trận này có thể vây giết cả tiên nhân!"
"Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!" Ông ta tự mình lẩm bẩm, giống như phát cuồng.
Nhưng ngay lúc ấy, ông ta lại nhìn thấy một cảnh tượng còn đáng sợ hơn. Ngay trung tâm hình bát quái khổng lồ hoàn toàn do linh lực hội tụ thành trên bầu trời kia đột nhiên nứt ra một khe hở.
Tiếp đó là hai vết, ba vết, bốn vết… Vô số vết nứt xuất hiện, toàn bộ đại trận lung lay sắp đổ.