"Đừng cản tôi, Thái Hy Tông lợi hại lắm à? Tôi sẽ đánh mười người!" Ông chủ Phương bị hành hạ lâu quá gào lên.
"Cái hạng mà cậu có thể đánh được mười người ấy, người ta có hàng trăm, hàng nghìn người kia kìa!" Rõ ràng mọi người không hề nể mặt ông chủ Phương chút nào.
"Không thử thì sao biết ông chủ đây không thể đánh được hàng trăm, hàng nghìn người chứ!"
"Tiểu Nguyệt, mau đến cản ông chủ nhà nhóc lại!"
Một đám người vây lại, chặn đường đi của ông chủ Phương, đến con kiến cũng không chui lọt.
"Cậu có thể nói vì sao lại muốn chạy đi san bằng Thái Hy Tông người ta hay không?" Nạp Lan Hồng Vũ nghiêm nghị nói, "Nhóc họ Phương, chiến tranh không phải trò trẻ con. Một khi xử lý không thỏa đáng thì sẽ có người chết, có chuyện gì thì nói rõ ra trước. Dẫu sao lão phu cũng đã sống đủ lâu, cũng không ngại cùng điên với cậu một phen. Nhưng cậu không thể dẫn những người khác cùng nhảy xuống hố được."