Trông thấy cảnh tượng trước mắt, các tu sĩ xung quanh đều không nhịn được mà tỏ ra kinh sợ.
"Không ngờ người đã từng là Thiên nữ Nam Hoa mà bây giờ lại tự sa đọa, suy bại thành bộ dạng người không ra người, quỷ không ra quỷ như vậy." Mấy tu sĩ nhỏ giọng nói.
Trên mặt Liễu Ngưng Vận cũng lộ ra vẻ phức tạp, cô hét lớn lên: "Sư bá, hãy quay đầu đi!"
"Quay đầu?" Trong con ngươi thẳng đứng màu đỏ máu hiện lên một tia khinh miệt, "Dựa vào đám các ngươi? Các ngươi mà cũng xứng bảo ta quay đầu?"
Thủy Tiêm Vân nhìn chằm chằm vào Hề Trì chân nhân: "Không ngờ bây giờ muội đã trưởng thành đến thế này rồi. Muội quả đúng là có tư cách được lĩnh giáo phép thuật mạnh nhất của ta!"
Ma khí quanh người bà ta tăng vọt, ngưng tụ thành một cái đầu yêu ma to lớn mà hung tợn trên không trung. Cái đầu khổng lồ này giống với hình dạng hiện giờ của Thủy Tiêm Vân đến bảy mươi phần trăm, trên mặt nó phủ kín vảy, vô cùng quỷ dị, hơn nữa bên trong còn mang hình dạng chân ma.