"Tiểu mạc, tỷ tỷ mời cậu xem Tru Tiên nha!"
"Ớ..." Tiểu Mạc ngượng ngùng.
Cuối cùng cũng đã trở lại. Sau khi trải qua chuyện sống chết, Nguyễn Ngưng vốn là kẻ thần kinh thô chỉ cảm thấy như vừa trải qua một giấc mơ. Tới ngày hôm sau, trừ chuyện nghĩ lại vẫn hơi sợ cộng thêm cơ thể hơi suy yếu ra, những phương diện khác dường như chẳng có vấn đề gì cả.
Mọi thứ tựa hồ đều đã bình lặng như cũ, cô lại tới chẳng khác gì mọi ngày: "Ông chủ, cho tôi một hộp mỳ tôm, thêm cây xúc xích nào."
Lúc nói chuyện còn cảm thấy có chút biếng nhác. Cô bất giác ngáp dài một cái, hiển nhiên là tình trạng tinh thần rất bình thường.
"Tôi đã bảo là không có chuyện gì đâu mà. Giờ chẳng phải rất ổn sao?" Ông chủ Phương tiện tay ngâm cho mình một hộp mỳ, thuận miệng bảo.