"Đồ ăn quanh đây khó nuốt quá!" Ông chủ Phương duỗi thẳng người, nằm trên ghế máy tính.
Ăn sáng mỳ tôm rồi, còn bữa trưa với tối nữa...
Ông chủ Phương bỗng hoài niệm tay nghề của Tiểu Nguyệt ghê gớm. Hiển nhiên cậu chàng Trâu Mạc này không có thiên phú ở mặt nấu nướng như Tiểu Nguyệt nên ông chủ Phương vẫn phải mua đồ ăn bên ngoài.
"Ăn chán thật rồi thì đổi chỗ khác ăn." Hề Duyệt ở bên cạnh mở miệng, "Quán ăn ngon trong thành này không chỉ có ở xung quanh đây. Thật ra tôi biết chỗ khu Mười Tám có một quán khá ngon, có điều hơi xa..."
"Vậy thì..." Ông chủ Phương suy nghĩ một chút, "Ông chủ đây không đi nữa..."
"Lười thế mà còn đòi ăn ngon?!" Hề Duyệt liếc xéo hắn.
Ngay sau đó, Phương Khải vẫy vẫy tay gọi Trâu Mạc, móc ra một nắm linh tinh: "Tiểu Mạc này! Cầm lấy ra khu Mười Tám mua chút đồ ăn, nhân tiện mua hộ tôi một phần luôn!"
"..."