"Ý của ông là, bản tọa phải đánh quái vật ở đây, nâng cấp bậc của bản thân tăng tới được cấp mười ba mới có thể học được thuật Ánh Sáng Mê Hoặc này sao?" Xích Dực đạo nhân lúc này vẫn còn đang trong trạng thái mù mờ. Ông ta hoàn toàn không hề nghĩ rằng học pháp thuật thôi mà cũng có lắm chuyện như vậy.
Người khác học pháp thuật toàn là dùng ngọc giản để ghi lại, sau đó dùng linh lực để lấy thông tin từ trong đó ra. Vậy nhưng hiện giờ…
"Bản quản sự có lòng nhắc các người một câu." Kim Ngô nói với tất cả những tu sĩ đang chờ nhận vật phẩm ở phía sau: "Nhận được đồ vật xong, nếu cấp bậc không đủ thì phải cho vào kho hàng trước. Nếu không, khi bị người giết trong thế giới này sẽ có khả năng rơi mất đồ vật. Tới lúc mà mất đồ rồi thì đừng có trách bản quản sự không nhắc nhở mấy người!"
"Như vậy nghe chẳng an toàn gì cả, nếu kho hàng cũng bị người ta cướp thì sao?" Xích Dực đạo nhân bất mãn nói.