Ông chủ Phương khác với những tu sĩ tham gia hội đấu giá khác, vậy nên lúc này hắn hoàn toàn không để ý Lá Chắn Ma Pháp luyện thế nào, có thể bán giá bao nhiêu.
Hắn cầm trái cây trên bàn bỏ vào miệng, vừa ăn vừa lúng búng hỏi: "Cô em này cũng gì và này nọ quá nhỉ, vừa xuất hiện xung quanh đã yên tĩnh cả."
"Cô em?"
"Gì và này nọ?
Phương Khải nói xong những lời này, mấy cô gái xung quanh đều quay lại, nhìn chằm chằm hắn bằng ánh mắt quái dị.
"Làm cái gì thế?" Phương Khải trừng mắt ngược lại.
"Ông chủ…"
"Bang chủ…"
"Có phải cậu chưa bao giờ đi tìm hiểu nội thành không vậy. Sao mà ngay cả thường thức cũng không có thế?" Cả nhóm Nguyễn ngưng nhìn hắn như nhìn người ngoài hành tinh.
Trong mắt các cô, khi tới một nơi xa lạ thì điều đầu tiên cần làm hẳn là phải tìm hiểu thật rõ xem tình hình phân bố các thế lực ra sao, rồi thì người nào có thể động vào, người nào không thể động vào mới phải. Vậy mà ông chủ Phương thì…