"Thứ tôi hút không phải thuốc mà là sự cô đơn… Ông chủ phương vô địch rồi!"
"Phen này tôi phục!"
"666!"
"…"
Trên cơ bản các nhóm lớn đều ở trạng thái bùng nổ.
Mà lúc này nhóm người Mặc Tiên thì vô cùng không vui mà tiêu tốn 800 linh tinh làm thẻ hội viên, nâng thời gian giới hạn lên tám tiếng đồng hồ, tổng cộng xem được đến tập thứ tám.
Đến khi trở về Nam Hoa Tông đã là buổi tối.
"Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết! Đi!" Trên quảng trường Nam Hoa, một nữ đệ tử khẽ kêu một tiếng, kiếm chỉ lên trời: "Sư tỷ, thấy muội học được có giống không?"
"Ngay cả ngự kiếm cũng không làm được còn nghĩ gì tới Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết chứ?" Một nữ đệ tử khác nói với vẻ khinh thường: "Đợi học được ngự kiếm rồi, muội sẽ bay từ Hạo Nhiên Tông phía Nam tới Ất Mộc Cung phía Bắc, dạo khắp nơi một lượt cho bọn họ kinh ngạc đến rụng răng luôn!"