"Ngươi nói… ông chủ của tiệm đó, giờ đã ra khỏi thành rồi?" Trước mắt không có ánh sáng, thậm chí đến cả hơi thở của sự sống cũng rất yếu ớt.
Yếu đến dường như có thể nghe thấy mùi của cái chết bất cứ lúc nào.
Yên lặng, tĩnh mịch và lạnh lẽo làm nên tất cả ở nơi đây, thoáng trông như một tòa địa phủ âm u.
Bỗng nhiên, kèm theo thanh âm trầm thấp vang lên như thể thây ma từ mộ huyệt bò ra, cả tòa thạch điện bỗng lần lượt bùng lên từng ánh lửa trắng.
Khi những ánh lửa trắng này được thắp lên, cả tòa thạch điện lại chẳng khiến người ta cảm thấy chút ấm áp nào, trái lại càng lạnh giá âm u hơn.
Trên thạch điện, các vị tu sĩ ở hai bên đứng thành một hàng dài khoác áo choàng màu đen, tựa như trước giờ vẫn luôn xếp hàng trước cửa điện như thế.
Từ luồng khí tỏa ra trên người những tu sĩ này có thể thấy ai nấy đều rất mạnh. Dù có là người yếu nhất cũng không thấp hơn cảnh giới Chân Hồ.