Bầu trời trên vùng biển bên ngoài thành Bán Biên vốn đang trời xanh mây trắng, bỗng đột nhiên tối sầm lại.
Một người bước theo Thất Tinh Bộ* lên không trung, ánh kiếm trong tay người đó sáng trưng.
(*) Thất Tinh Bộ (七星步): Một bộ pháp của Đạo giáo.
Trên bầu trời, mây trôi cuồn cuộn, chớp giật hệt như một con rồng uốn lượn bay lên.
Đúng ra nếu không hút thuốc lá hiệu Ông Chủ, Phương Khải sẽ không thể sử dụng Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết. Dẫu sao tu vi của hắn không được cao cho lắm, vẫn chưa đủ khả năng để khống chế thiên uy và kiếm quyết. Lại thêm uy lực của kiếm quyết này quá lớn, nếu không khống chế tốt có khi lại lấy sét tự đánh chết mình cũng chẳng biết chừng.
Bình thường Phương Khải sẽ không tùy tiện sử dụng nó. Chỉ là sau khi xem Thiên Thư xong, trong đầu ngộ ra vài điều, hiểu thêm và sâu hơn về Thần Kiếm Ngự Lôi nên hắn mới dám sử dụng chiêu thức này trong trạng thái bình thường.