"Tử Hinh, bạn quyết định xem phim thật hả?"
Thẩm Thanh Thanh cũng không xem trọng phiên bản điện ảnh. Cô là fan trung thành của tiểu thuyết, đương nhiên biết rõ chuyện đổi nhân vật chính là tối kỵ trong những điều tối kỵ.
Từ Tử Hinh bật cười nói:
"Vừa hay mình thích những thứ mới lạ, biết đâu nó cũng không tệ thì sao?"
"Chúng ta vào game trước đi."
Tống Thanh Phong không để ý tới Từ Tử Hinh nữa, nói với mấy người Lâm Thiệu:
"Không chừng chỉ cần thêm hai hôm nữa là phá được trò chơi rồi."
Thanh toán linh tinh xong, Từ Tử Hinh lập tức nhận ra bản điện ảnh của Resident Evil 1 trên danh sách của Rạp chiếu phim siêu cấp đã được mở khóa.
Cô vội click đúp mở lên.
Ngay sau đó, trước mắt Tử Hinh hiện ra một biểu tượng với hai màu đỏ trắng đan xen. Cô đã nhiều lần nhìn thấy biểu tượng này ở biệt thự trong game, đó là logo của công ty Umbrella.
Nhưng trên màn hình máy vi tính của Từ Tử Hinh vẫn chỉ hiện một tấm áp phích quảng cáo cho phim, không hề thay đổi gì cả.
Phương Khải ngẩn người:
"Mã hóa hả?"
Vốn Phương Khải định xem phiên bản phim của hệ thống có điểm gì khác khác so với bản hắn từng xem trước đây không. Giờ thì có vẻ:
"Mình còn phải tự bật máy riêng à?"
Cũng may tuy hệ thống ki bo keo kiệt, nhưng hắn là ông chủ, hắn tự chơi thì chẳng mất xu nào. Điều này khiến Phương Khải cảm thấy hệ thống vẫn còn chút lương tâm.
Hắn dứt khoát bật một máy lên tự ngồi.
"Vào những năm đầu thế kỷ 21, công ty Umbrella đã trở thành tổ chức vì lợi nhuận hàng đầu nước Mỹ…"
Bộ phim bắt đầu diễn ra, Từ Tử Hinh nhận ra mình không chỉ quan sát những thứ đang diễn ra mà những thông tin về bối cảnh như thể hóa thành dòng, chảy vào trong đầu, khiến cô dễ dàng hiểu rõ được những thuật ngữ mới lạ trong phim.
"9 trên 10 gia đình sử dụng sản phẩm của họ."
"Xúc tua Umbrella trên các lĩnh vực chính trị và tài chính thâm nhập tới khắp mọi hang cùng ngõ hẻm. Bọn họ cũng là nhà cung cấp hàng đầu về công nghệ vi tính, sản phẩm y học và chăm sóc sức khỏe."
"Nhưng chính nhân viên của tập đoàn cũng có rất nhiều người không hề biết rằng, nguồn lợi nhuận khủng khiếp của nó đến từ vũ khí đạn dược, các thí nghiệm gen và vũ khí sinh học, vũ khí hóa học."
"…"
"Hóa ra là như vậy!"
Sau khi xem xong phần giới thiệu bối cảnh, Từ Tử Hinh đã hiểu rõ vũ khí sinh học là gì, gen là gì. Những kiến thức này khắc ghi rõ ràng vào trí nhớ, giống như cô đã tự mình đọc những quyển sách liên quan tới mảng kiến thức này vậy.
Chẳng mấy chốc, cô nhận ra mình đang ở giữa một phòng thí nghiệm. Một nhân viên nghiên cứu mặc trang phục phòng hộ đang thao tác trên bàn điều khiển. Giữa bàn điều khiển, từng chiếc ống nghiệm màu lam nhạt và màu xanh lục nhạt được lấy ra.
Tuy mặc quần áo của nhân viên nghiên cứu nhưng trông kẻ đó chẳng hề giống một học giả, mà lại giống một tên trộm hơn. Sau khi lấy đi toàn bộ thuốc thử, người nọ tiện tay ném một chiếc ống nghiệm màu lam nhạt ra bên ngoài. Chiếc ống nghiệm va vào bàn kim loại, lập tức vỡ tan.
Nếu như Phương Khải đang xem cảnh này thì sẽ nhận ra ngay, đây là ống nghiệm chứa T-virus!
Chất lỏng màu xanh lam nhạt chậm rãi bốc hơi, theo đường ống thông gió lan đi khắp mọi ngóc ngách trong khu thí nghiệm.
Ngay sau đó, Red Queen* phát hiện ra có chuyện khác thường. Nó đóng kín toàn bộ mọi lối ra, nhốt cứng tất cả những người có nguy cơ bị lây nhiễm ở bên trong căn phòng thí nghiệm bí mật dưới lòng đất này, tránh để virus lây lan ra bên ngoài.
(*) Red Queen: Trí tuệ nhân tạo (AI) trong phim Resident Evil 1.
Sau đó Umbrella phái tiểu đội cứu viện tới, Resident Evil… bắt đầu!
Từ Tử Hinh cảm thấy mình đã đi đến một chiều không gian khác, tất cả mọi thứ đều diễn ra ngay bên cạnh cô.
Cảm giác này quá đỗi chân thực. Nếu không phải là không thể chạm được vào bất kỳ ai, cô đã cho rằng mình đã tiến vào trong thế giới này và trở thành một thành viên của nhóm người đó rồi.
Cô có thể nhìn thấy tất cả mọi diễn biến liên quan tới nhóm nhân vật chính.
Không thể không nói rằng Resident Evil 1 bản điện ảnh dễ dàng khiến người xem căng thẳng hơn đôi chút. Từ Tử Hinh đứng ngay trước mặt tất cả các nhân viên nghiên cứu. Bọn họ không thể nhìn thấy cô, nhưng cô lại nhìn thấy tất cả mọi người, thậm chí trơ mắt nhìn từng người một chậm rãi biến thành Zombie.
Cô nhìn thấy toàn bộ quá trình nhân loại biến thành Zombie!
Việc tận mắt chứng kiến nhưng lại không thể can thiệp vào lại càng khiến người xem cảm thấy ngột ngạt, tuyệt vọng.
Những con người ngay bên mình tập trung với nhau cùng một chỗ rồi hóa thành Zombie, chỉ nghĩ tới thôi đã khiến da đầu người ta tê rần.
Phải biết rằng, gặp vài con Zombie cùng một lúc trong game thôi đã là chuyện rất đáng sợ rồi. Mà những người trong phòng thí nghiệm này lại tập trung đông đảo tại một chỗ, không bao lâu nữa sẽ biến thành Zombie trong sự tuyệt vọng. Sau đó nữa…sẽ thành một bầy Zombie!
Gặp vài con Zombie đã rất khó xử lý, gặp phải cả một bầy Zombie thì nên làm thế nào đây?
Từ Tử Hinh đột nhiên cảm thấy may mắn:
"Cũng may mình không phải trải qua những chuyện này. Đây thực sự là nơi cho người ở sao?"
Nơi này chính là địa ngục!
Trái tim Từ Tử Hinh đập thình thịch. Mặc dù cô biết bầy Zombie này không thể làm gì được mình, nhưng chỉ nhìn cảnh tượng Zombie đông như kiến trước mắt cũng đã đủ để người ta phát run.
Khi nhìn thấy nhóm nhân vật chính tiến vào căn phòng thí nghiệm đã hóa thành địa ngục nhân gian này, lòng cô cũng căng thẳng theo.
Khi chứng kiến người đội viên da đen bị cắt thành mấy mảnh trên hành lang laser, cô lại càng kinh ngạc mà thốt lên.
"Đây là loại vũ khí gì vậy?"
Mọi thứ ở đây đều thần kỳ như thế. Chỉ mấy tia sáng đã có thể giết chết một con người đang khỏe mạnh. Thứ này không phải súng, rốt cục đây là loại pháp khí kỳ bí gì chứ?
Ngay sau đó, cô nhìn thấy: Red Queen có thể điều khiển mọi thứ lại bị một chiếc hộp đen bé nhỏ "giam giữ".
Điều này quả thực đã thay đổi toàn bộ thế giới quan của cô.
Vào thời điểm này Phương Khải cũng đang xem phim.
Hắn phát hiện, thoạt trông thì bộ phim giống với bản gốc, nhưng thực tế lại có những điểm khác.
Ví dụ như kỹ thuật chiến đấu, quả thực là chặt chẽ, tỉ mỉ tới mức đáng sợ.
Cho dù Phương Khải đã ngấm được phần lớn kỹ thuật chiến đấu của Chris, nhưng hắn vẫn học được rất nhiều điều từ trong phim.
Đúng vậy, là học! Phương Khải phát hiện ra những kinh nghiệm và kỹ năng chiến đấu này như những dòng tri thức hằn sâu vào tâm trí hắn.
Còn cả kỹ thuật bắn súng của những đội viên này nữa. Mỗi một động tác, mỗi một bước đi đều vô cùng chặt chẽ, chuẩn xác.
Chặt chẽ đến độ Phương Khải cảm thấy đây không phải là một bộ phim, mà là một trận chiến có thật đã diễn ra ở nơi nào đó trên thế giới.
"Xem ra… sản phẩm của hệ thống quả nhiên là không phụ sự mong đợi của mọi người…"
Phương Khải khẽ cảm thán một câu.
Cùng lúc đó Từ Tử Hinh nhìn thấy cả đám Zombie đông như kiến, xông tới như nước thủy triều lên. Những đội viên với thân thủ cao cường kia cũng bị nhấn chìm giữa bầy Zombie. Bộ phim đã tiến vào cao trào.
Không lâu sau, Licker cũng bị thả ngoài. Tuy sức mạnh của nó không bằng Hunter, nhưng tốc độ lại nhanh hơn Hunter rất nhiều, thậm chí nó vượt xa tốc độ phản ứng cực hạn của loài người. Bởi vậy nó dễ dàng tránh được đạn.
Hơn nữa nó còn sở hữu một bộ móng vuốt sắc bén chém sắt như chém bùn và chiếc lưỡi dài biến ảo khôn lường. Licker đúng là một cỗ máy giết chóc, không ai gặp nó mà thoát khỏi cái chết.
"Thật đáng sợ! Không ngờ ngoài Hunter còn có loại quái vật đáng sợ như vậy! Tránh được cả đạn luôn?"
Cả bộ phim, Từ Tử Hinh luôn trong tâm trạng thấp thỏm lo lắng. Mãi đến khi nữ chính và đội viên Mark may mắn sống sót chạy ra ngoài, lên máy bay, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng rất nhanh cô đã nhìn thấy cảnh tượng ở cuối phim, cả thành phố, toàn bộ mọi khu vực nằm trong tầm mắt cô đều hóa thành vùng đất chết.
Tất cả mọi người đều biến thành Zombie rồi sao?
Điều cô lo lắng nhất giờ đang hiện lên trước mắt.
Từ Tử Hinh bị sốc mạnh!
Cái cảm giác cô độc đáng sợ như thể cả thế giới chỉ còn lại một mình mình ùa tới như cơn lũ, nhấn chìm người ta.
"Đây là… tận thế sao?"
Từ Tử Hinh cảm nhận được áp lực nặng nề của ngày tận thế ập đến trước mắt, ngay cả hơi thở cũng trở nên dồn dập.
Cảnh tượng cả thành phố chỉ còn lại mình nữ chính là con người này ám ảnh trong đầu Từ Tử Hinh.
Không biết bao lâu sau, Từ Tử Hinh đột nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai:
"Tử Hinh, sao rồi? Hay không?"
"Thanh Thanh?"
Từ Tử Hinh quay đầu lại, kích động kéo tay Thẩm Thanh Thanh:
"Bộ phim Resident Evil thực sự quá xúc động! Thực sự không ngờ nội dung phim lại như vậy luôn!"
"Hay vậy thật sao?"
Thẩm Thanh Thanh vẫn hơi nghi ngờ:
"Không phải là đổi nhân vật chính nên phim dễ nhạt hả?"
"Tuyệt đối không hề nhạt! Bạn biết không, chuyện mà chúng ta luôn lo lắng đã xảy ra! Quá rúng động! Cả thành phố đều bị nhiễm virut! Tất cả mọi người đều biến thành Zombie! Muốn xem phần tiếp theo nhân vật chính sẽ phát triển ra sao quá!" Từ Tử Hinh đáp.
Hình ảnh cuối cùng kia dường như khiến Từ Tử Hinh có phần kích động. Quán net của Phương Khải không xô bồ, ồn ào như những quán net cỏ kiếp trước, lúc này mọi người đang đắm chìm vào thế giới trong game, không ai lên tiếng, bởi vậy hành động này của Từ Tử Hinh khiến không ít người chú ý đến.
"Tận mắt chứng kiến những điều nhân vật chính đã trải qua?"
"T-virus bị lây lan ra bên ngoài?"
"Tất cả mọi người đều bị lây nhiễm virus Zombie á?"
"Biển Zombie? Tận thế?"
Chỉ vài câu ngắn ngủi nhưng câu sau gây chấn động mạnh hơn câu trước.
Ở trong game, chỉ cần gặp vài con Zombie cùng lúc đã khiến bọn họ cảm thấy đau đầu, giờ trong phim lại xuất hiện biển Zombie? Quá đáng sợ rồi!!!
Những người vốn coi thường Resident Evil 1 phiên bản phim điện ảnh, thậm chí chỉ trích chuyện thay đổi nhân vật chính như Tống Thanh Phong cũng bắt đầu cảm thấy tò mò.
"Mấy người đang nói gì vậy? Biển Zombie ở đâu cơ?"
Có vết xe đổ hai ngày trước, hôm nay mấy người Lương Thạch tới muộn hơn một chút. Nhưng giờ tới thì họ nhận ra có hai trong số sáu người đã không còn máy để ngồi.
"Phim điện ảnh Resident Evil mới ra lò!"
Lâm Thiệu thuận miệng giải thích vài câu, chính cậu ta đã dao động, do dự nói:
"Hay là… chúng ta cũng xem thử đi?"