Không chờ tới lúc nhóm của Nguyễn Ngưng rời máy, trong tiệm đã có thêm cả mớ người. Cộng thêm mười mấy đệ tử của nhà họ Hoàng, tổng cộng có chừng năm sáu chục mạng.
Bên cạnh Hoàng Sơn còn có thêm một người trung niên mặc áo nâu sẫm, dáng vẻ phúc hậu.
Thực ra Hoàng Sơn cũng không muốn đưa Đào Khôn tới cho lắm. Nhưng giờ chạy đến tận cửa nhà người ta mượn người. Bảo qua mặt kẻ bình thường còn được, muốn qua mặt dạng người thông minh khôn khéo thế này, tuyệt đối không dễ.
Bởi vậy, anh ta chỉ đành đưa cả tới.
"Ông chủ! Kích hoạt Truyền Kỳ cái nào!" Năm sáu chục người nối đuôi nhau vào, đương nhiên sẽ khiến không ít người chú ý, trong đó có cả đám Nguyễn Ngưng vừa mới giết người cướp của xong bỏ chạy.
Tại quầy, Trâu Mạc trợn trắng cả mắt. Nhiều người như vậy mà kích hoạt Truyền Kỳ hết! Thế này thì biết bao nhiêu linh tinh chứ?