"Cái trò làm chậm này... thật kỳ quái!" Đúng lúc này, Nạp Lan Hồng Vũ nặng nề nhíu mày.
"Kỳ quái như thế nào?" Nhóm Quân Dương Tử quả là những người quan tâm nhất tới những trang bị này.
"Sức mạnh này có vẻ như vẫn tồn tại trong thân thể tôi, như thể đang chầm chậm quấn thân. Lão phu làm thế nào cũng không tìm được nó. Càng không có cách nào trừ bỏ nó." Nạp Lan Hồng Vũ nói, "Mãi cho tới khi tự nó tiêu tán."
"Không có cách nào trừ bỏ?" Lam Mặc không tin, "Võ giả mấy người hẳn là không có nhiều biện pháp, để tôi thử xem!"
Lần này y không tự làm mình bị thương, chỉ dùng thân cây đinh ba đánh lên cánh tay một cái.
Y phát hiện, hiệu ứng làm chậm hẳn là xuất phát từ phần đầu của đinh ba. Sau khi sử dụng thanh vũ này, chỉ cần phần đầu chạm vào người, dù có bị thương hay không cũng sẽ bị thứ sức mạnh đó chảy vào người.
Một sức mạnh cực kì cổ quái chảy khắp cơ thể y!
Giống như một… lời nguyền cổ xưa nào đó vậy.