Chữ "Thánh" trong Tam Thánh Môn không phải do bọn họ tự nhận. Ba tông môn lớn lần lượt là Thái Hy Tông, Huyền Chung Phủ và Ngọc Hư Sơn. Trên lục địa này, ba tông môn trên có lịch sử lâu đời, được truyền lại từ xa xưa. Chỉ xét riêng về truyền thống, tất cả các tông môn khác chỉ có thể ở sau lưng hít khói của bọn họ. Mặc dù ba tông môn quanh năm lánh đời, không xuất hiện, phải đến sự kiện vùng đất tu luyện ba mươi năm tổ chức một lần mới có thể thấy bóng dáng bọn họ, nhưng thực lực các tông môn này thể hiện cho thấy không một tông môn nào khác có thể so sánh được với họ.
Chính vì như vậy mà bọn họ được người đời kính nể xưng là "Thánh".
Phong Hề chỉ là một đệ tử bình thường của Thái Hy Tông, là nhân vật xấp xỉ cùng thời đại với chưởng môn các tông phái, vậy nhưng cũng chỉ thuộc nhóm đệ tử bình thường nhất trong số đó mà thôi.