"Cả một thế lực bỏ quyền tập thể…" Ông lão lẩm bẩm. "Đây quả thật là chuyện trăm ngàn năm qua chưa từng có."
Dẫu gì thì Vô Vi Đạo Minh cũng là một thế lực khá lớn trong giới tu sĩ. Hiện giờ nước Tấn một là không có chiến tranh, hai là không xuất hiện bí mật gì cần mạo hiểm cả tính mạng để đi thăm dò. Vậy mà mới đó đã kêu không có người? Sao có thể thế được?
"Chuyện này rất quan trọng. Nếu quả thật có người cản trở ngang đường hòng mưu đồ phá hoại sự kiện vùng đất tu luyện, chúng ta đây quyết không nhân nhượng!"
"Sư tôn gọi con tới có chuyện gì vậy ạ?" Vào lúc này, một thanh niên mày kiếm mắt sáng, mặc đồ trắng bước tới bên này.
Người thanh niên này cũng giống như Lục Vô. Tuy rằng trông thì giống như chỉ tầm hai mươi tuổi, nhưng từ cách ăn nói tới cử chỉ, hành động đều lộ ra cảm giác tang thương khó nói thành lời.
Trên vai anh ta khoác một chiếc áo dài màu trắng, giữa đôi mày có ấn ký hình thoi cỡ bằng hạt gạo.