Nạp Lan Hồng Vũ vừa ăn mỳ tôm vừa xem phim. Trong đại điện trước mắt ông, thủ tọa các núi đều đang nhìn Trương Tiểu Phàm làm vẻ mặt ghét bỏ.
Trong phim, Đạo Huyền cuối cùng cũng lên tiếng: "Điền sư đệ, chuyện thôn Thảo Miếu do Tống Đại Nhân, đệ tử dưới trướng đệ phát hiện ra. Xem ra đứa nhỏ này cũng có duyên với đỉnh Đại Trúc các đệ lắm!"
Điền Bất Dịch: "..."
"Trương Tiểu Phàm cứ thế bị đẩy đến núi Đại Trúc à? Vậy e rằng cuộc sống sau này của thằng bé sẽ rất khó khăn đây." Nạp Lan Hồng Vũ gắp một đũa mỳ lên nhét vào miệng, lúng búng nói không rõ tiếng: "Mỳ tôm còn ngon hơn cả bữa sáng được đặt riêng mỗi ngày của lão phu nữa!"
"Úi! Sao dầu lại chảy xuống râu rồi? Đúng là không nên ăn quá nhanh mà!" Nạp Lan Hồng Vũ cuống cuồng lấy khăn ra, vừa lau bộ râu bạc phơ của mình vừa phàn nàn.
Giờ còn chưa đến bảy rưỡi. Hiện tại, khách đến quán net gần như đều để xem Tru Tiên.