Theo sau câm lặng cả loạt là ồ lên cả loạt!
"Vượt viện khiêu chiến người đứng đầu bảng?"
"Ai can đảm dữ vậy?"
"Cô ấy điên rồi sao?"
Cả khu vực trường đấu võ bắt đầu sôi trào.
"Hứa phó phủ chủ, không ngờ trong học phủ các ông còn có học sinh không biết trời cao đất dày cỡ này." Trên đài cao, Dư phó phủ chủ cười nhạt.
"Khiêu chiến vượt cấp viện?" Ánh mắt Trưởng công chúa ngồi bên cạnh Phương Khải lóe lên vẻ khinh thường. "Cô gái kia đứng đầu bảng mình nên quên luôn tên họ của bản thân rồi à?"
Trên sâu đấu, học sinh hai bên đều đi ra sân từ phòng quan sát của mình. Nạp Lan Minh Tuyết mặc một bộ đồ trắng, thanh đoản đao vẫn treo bên hông như trước.
Phương Khải tựa vào lưng ghế, hơi lười biếng đưa mắt nhìn vào sân: "Mặc dù có đôi lúc cô ấy rất đáng ghét, mặt đã đơ lòng dạ lại còn đen tối, nhưng thiên phú của cô ấy thì đúng thật là không chê vào đâu được."