Đêm nay, Vu Lượng có uống chút rượu, trở về có hơi trễ.
Mà ngay vào lúc ông trở lại học phủ, đang đi về phía viện của giảng viên thì bỗng thấy có mấy bóng đen đang lén lén lút lút.
"Lão quỷ họ Tần đi rồi." Một bóng đen thấp giọng nói, "Bí bách chết tôi mất! Giảng viên đi nhiều vậy rồi, việc canh phòng ở học phủ khẳng định đã giảm!"
"Đi, chúng ta tới quán net!"
"Này, mấy đứa…"
"Quán net? Không phải là từ dùng để gọi cái quán nhỏ đó sao?" Vu Lượng giật mình, lập tức tỉnh rượu quá nửa. Có đệ tử dám lén đến quán net vào ban đêm cơ đấy?
Thế mà được à!
Mấy đệ tử này có tốc độ rất nhanh, thân thủ cực kì lanh lẹ, như thể đã diễn tập rất nhiều lần vậy.
Mà với tu vi này, e rằng tối là thiểu viện chữ Địa, đợi khi ông đuổi theo tới nơi, mấy đệ tử đó đã sớm bay qua tường cao.
Tu vi của Vu Lượng nào có thấp. Ông tung người nhảy qua tường xong, quả nhiên trông thấy ngay mấy đệ tử ngay tại phía trước.
"Có người đuổi theo rồi!"