"Xếp hàng? Bốn năm tiếng?" Trương Uyển Ngọc thậm chí có chút hoài nghi, phải chăng mình đã bị người ta nhận ra. Ông chủ này cố ý làm khó mình à!
Đổng Thanh Ly tinh mắt, cô liếc một cái đã trông thấy ngay cái tên Diablo 2 trên tấm bảng đen.
Cô tiến lên hỏi: "Cuốn tiểu thuyết Diablo kia, thực sự là bắt nguồn từ tiệm của anh sao?"
Phương Khải từ tốn ăn cho hết Haagen-Dazs. Ăn xong hắn mới đáp: "Tiểu thuyết cô nói ấy hả… xem như là vậy đi."
"Thế chỗ anh có quyển thứ hai không? Khi nào thì bán? Lẽ nào anh chính là tác giả? Làm sao anh có thể nghĩ ra được thế giới thần kỳ như vậy?" Trong mắt cô ánh lên một loại cảm xúc cháy bỏng.
"Sao mình cứ thấy giống gặp phải mấy bạn cuồng sách ở buổi họp mặt của đám mê sách thế nhỉ…" Mặc dù đối phương đã cố gắng để che giấu, nhưng vẫn có thể nghe ra được một phần kích động trong giọng nói của cô. "Đợi lát nữa có khi nào hỏi xin mình chữ ký luôn không ta?"