"Cái tên này! Không lo làm việc mà ở đây xem cái gì?" Tiểu nhị vừa mới xem được một nửa thì một tiếng quát đột nhiên truyền đến bên tai.
"Ây da!" Quyển sách trong tay anh ta suýt chút rơi xuống đất, vừa định mắng ai thất đức như vậy thì nhìn thấy khuôn mặt già nua của chủ quán, sắc mặt anh ta lập tức cứng ngắc, "Ông chủ... Không biết vị khách nào làm rơi quyển sách này ở đây, câu chuyện này quả thật quá mới lạ…"
Thấy khuôn mặt của chủ quán càng ngày càng đen, tiểu nhị vội cười trừ: "Tôi đi làm việc ngay, đi làm việc ngay đây."
"Sách gì? Thấy tiểu tử này như người mất hồn…" Lý Phúc Sinh mở quán rượu cả đời, có sóng to gió lớn nào mà chưa từng thấy? Ông ta khinh thường cầm quyển sách gia công tinh xảo mà tiểu nhị ném trên bàn lên, "Sách của khách hàng làm rơi?"
Ông ta thuận tay lật ra xem: "Lại còn là một cuốn tiểu thuyết cơ à?"