"Sắp kết thúc rồi!" Mọi người thấy Lý Dương vật lộn hồi lâu với thanh kiếm xài để trưng mà chính mình cười nhạo ban nãy. Đừng nói đụng tới góc áo Phương Khải, đến cả cơ hội tới gần hắn cũng chẳng có luôn. Ngược lại, anh ta còn bị dồn vào đường cùng.
Giữa sự yên lặng, trong tình huống mà tất cả mọi người không ai dự đoán được, một bóng đen đột nhiên lao ra từ mạn sườn, mang theo một ánh đao lạnh lẽo. Kẻ đó vung tay chém về phía Phương Khải lúc này còn đang điều khiển kiếm bay.
"Đánh lén à?"
"Đê tiện!"
"Vô liêm sỉ!"
"Sao học phủ Lăng Vân lại có loại giảng viên này vậy?"
"Ông chủ cẩn thận!" Từng đợt mắng mỏ kèm theo tiếng hô kinh hãi vang lên. Chuyện xảy ra quá mức đột ngột. Chờ tới khi có người phát hiện, muốn lao lên giúp thì cũng đã muộn.
Một đao kia chém ngang tựa sét đánh, nhắm thẳng vào nơi yếu hại thuộc vùng bụng của Phương Khải.