Chereads / Hệ Thống Quán Net Công Nghệ Đen / Chapter 2 - Chương 2: Game thực tế ảo Resident Evil 1 remake

Chapter 2 - Chương 2: Game thực tế ảo Resident Evil 1 remake

Phương Khải nhẹ nhàng xắn tay áo, liếc cậu ta một cái, không hài lòng nói: "Có vấn đề gì không?"

Vương béo hỏi: "Này, cậu có nhớ mai là kỳ thi của học phủ Lăng Vân không? Đến giờ này rồi, đã đăng kí chưa?"

Phương Khải phất tay: "Tôi không đi, còn trông quán."

"Trông quán?"

Vương béo ngẩn người, tỉ mỉ quan sát Phương Khải từ trên xuống dưới: "Tiểu tử cậu từ bỏ rồi à?"

Cậu ta cười khà khà, kéo bừa cái ghế lại ngồi: "Bỏ cũng tốt, chỗ này không giữ ta, tự khắc có chỗ khác giữ, theo tôi thấy, cần gì phải ôm mãi một chuyện không buông, cuối cùng lãng phí thời gian, công sức cơ chứ?"

Cậu ta giơ ngón tay tròn lẳn như củ cà rốt lên làm hình chữ thập:

"Theo tôi thấy, ở thời đại này tập võ còn không bằng về nhà làm ruộng. Cha tôi sớm đã nhìn thấu, hạ tử lệnh nếu lần này không thi đậu nữa sẽ cho tôi đi học, thi văn kiếm công danh."

Tên béo nói một tràng, nước bọt phun đầy đất, nhưng Phương Khải chỉ cười ha ha đáp lại:

"Không phải từ bỏ, mà là..." Phương Khải đứng lên, cười rất thoải mái: "Là không muốn đi thôi."

"Là sao?" Vương béo nhất thời mơ hồ, cậu ta vẫn nhớ rõ, người nào đó năm ấy sống chết thề rằng nhất định phải vào học phủ Lăng Vân, vượt trội hơn người.

Bây giờ đổi tính à?

Phương Khải tùy tiện ngồi xuống, chỉ máy vi tính trên bàn, nói: "Nhìn cái đó đi."

Tên béo gãi đầu: "Nhắc tới mới nhớ, tôi còn chưa hỏi, cậu mở cửa hàng này là định làm gì? Là cái này sao? Thứ này để làm gì?"

"Cái này gọi là máy vi tính." Phương Khải đáp: "Cậu có thể hiểu là pháp khí. Chức năng bây giờ của nó còn đơn giản, chỉ có thể chơi một trò tên là Resident Evil."

"Trò chơi?" Vương béo bỗng nhớ tới những trò trẻ con khi còn bé, cười mắng: "Bao nhiêu tuổi rồi còn chơi với đùa?"

"Hay cậu thử chơi chút đi."

Phương Khải nghĩ trong chốc lát cũng không giải thích rõ được với cậu ta nên hắn chỉ vào chiếc bảng đen nói: "Dĩ nhiên, cần có tiền."

"Tiền thôi mà, bao nhiêu?" Vương béo nhìn tấm bảng đen, trêu: "Bảy linh tinh? Một giờ? Cậu đùa tôi hả?"

Cậu ta có nghe nói qua cách tính tiền theo tiếng, mặc dù bây giờ phần lớn đều dùng canh giờ, nhưng Vương béo không phải không biết.

Nhà tên béo này thuộc hạng khá giả, mở quán rượu trong tòa thành lớn thế này thì sao nghèo được? Nhưng bỏ ra bảy linh tinh một lúc với một thiếu niên chưa làm ra tiền quả thật không phải là con số nhỏ!

"Không phải nói đùa, phải bỏ ra từng ấy tiền." Sắc mặt Phương Khải nghiêm túc.

Thấy Phương Khải không giống đang nói đùa, sắc mặt Vương béo cũng trở nên khó coi: "Khải Tử, cậu giỏi lắm! Tôi có lòng đến ủng hộ cho cậu, nhưng lòng vòng cả buổi, cậu lại định chặt chém tôi hả?"

Phương Khải dường như đã sớm biết được cậu ta sẽ phản ứng như vậy, đành giải thích: "Tôi đâu có thừa hơi mà chặt chém cậu? Nếu tin tôi thì đưa tiền đây thử xem, nếu sau đó không hài lòng, tôi trả lại tiền cho cậu, vậy được không?"

Nghe vậy, Vương Thái thấy yên tâm hơn đôi phần.

"Thật không?" Vương béo nghi ngờ nhìn Phương Khải, nửa tin nửa ngờ ngồi xuống.

Nếu được trả lại tiền, cậu ta cũng không ngại thử một chút.

Vương Thái đập bảy viên linh tinh lóng lánh lên bàn: "Tôi nói rõ trước, không cần biết cậu giở trò gì, cho dù có thú vị đến đâu thì cũng chỉ là một trò chơi, cùng lắm vui vẻ được chốc lát mà thôi! Muốn tôi ngoan ngoãn móc bảy linh tinh ra trả, không phải chuyện dễ thế đâu!"

Số tiền này cậu ta định dùng để đút lót trong kỳ thi ngày mai, nhưng dù có để ở đây cũng không sợ Phương Khải lấy mất. Nhìn dáng vẻ còm nhom kia xem, cậu ta tát một cái là đã ngỏm rồi, họ không phải là người cùng cấp bậc đâu.

Cậu ta thật sự không tin có trò gì mà chơi một chút đã tốn nhiều tiền như vậy, chẳng qua muốn thử xem Phương Khải đang muốn làm gì mà thôi.

Phương Khải nghe vậy lại cười: "Được thôi, chỉ cần cậu không muốn trả số tiền trên bàn này thì tôi sẽ trả tiền cho cậu."

"Ồ!" Tên béo vui vẻ nhìn thứ "pháp khí" đen thui trên bàn, lại liếc mắt về phía Phương Khải: "Vậy tôi muốn xem rốt cuộc trò chơi như thế nào mà khiến cậu có lòng tin đến vậy!"

Cậu ta nhấc một chiếc ghế lên, cảm thấy không nặng lắm, bất giác mở miệng hỏi: "Thứ này sẽ không sập chứ? Còn nữa, hơi nhỏ."

"Nhỏ ư?" Thân thể gầy gò của Phương Khải nhẹ nhàng nhấc chiếc ghế lên như cầm một con gà con. Hắn ghép hai ghế lại với nhau, gập tay vịn ở giữa xuống, lập tức tạo ra một chiếc ghế khá rộng.

Tên béo cười hề hề: "Như này còn được."

Cậu ta đặt mông ngồi xuống, phát hiện cái ghế này nhìn thì đơn giản, nhưng ngồi lên lại vững chắc vô cùng, không bị rung lắc.

Tất cả những bàn ghế này cùng bảng hiệu kia đều do hệ thống tự mang đến. Cái gọi là "sản phẩm hệ thống làm ra ắt là hàng xịn" không hề nói suông, mấy bộ bàn ghế kia đều bền chắc vô cùng.

Người ở thế giới này sao biết được máy vi tính là thứ gì, chơi game như thế nào, càng đừng nói tới chuyện những sản phẩm công nghệ cao như máy giả lập.

Dù sao cũng là lần đầu quán net khai trương, Phương Khải không thể ngồi không, phải dạy tên béo cách dùng những thứ này.

Dưới sự hướng dẫn của Phương Khải, tên béo mở Resident Evil rồi đeo máy giả lập lên.

"Resident Evil!"

Cảnh mở màn xuất hiện, âm nhạc vang lên, bầu không khí nặng nề âm u lập tức bao trùm khắp quán.

Dưới sự hướng dẫn của Phương Khải, Vương béo bấm chọn mục đăng nhập.

Trò chơi rất nhanh đã bắt đầu.

Hình ảnh mở màn vô cùng rõ ràng, giống như tất cả cảnh tượng trước mắt không phải hiện qua máy vi tính, mà là chính mắt mình nhìn thấy vậy.

Mặc dù ngôn ngữ trong game là tiếng Anh, nhưng trong tai người chơi, tất cả đều được phiên dịch thành ngôn ngữ quen thuộc, vì vậy tên béo hoàn toàn có thể hiểu ý nghĩa của cuộc đối thoại.

"Resident Evil 1" là mở đầu của toàn bộ Resident Evil, cũng chính là "sự kiện Biệt thự" nổi tiếng.

Biệt thự là khu nghỉ dưỡng của công ty Umbrella đặt tại ngoại ô thành phố Raccoon, nhưng dưới lòng đất có phòng thí nghiệm sinh hóa bí mật của công ty Umbrella.

Mở đầu là hình ảnh tiểu đội Alpha ngồi máy bay trực thăng đến Biệt thự tìm đội viên Bravo bị mất tích.

"Đây là thứ gì? Pháp khí phi hành mới ư?"

Tên béo nhìn máy bay trực thăng bay trên bầu trời, kinh ngạc hô to: "Thứ này chẳng lẽ là pháp khí mới do vị tu sĩ lâu năm nào chế tạo ra?"

Trong lòng cậu ta thầm nghĩ: "Chẳng lẽ thằng nhóc này nương tựa được cao thủ tu chân nào đó? Thứ này giống y như thật vậy! Nhưng cũng không thể khiến anh béo đây cam tâm tình nguyện bỏ ra bảy viên linh tinh được!"

Lúc này, hình ảnh bắt đầu trò chơi hiện ra.

"Có tiến vào chế độ thực tế ảo không?"

"Hử?"

"Chọn tiến vào."

"Được!"

Vương béo lập tức chọn tiến vào theo hướng dẫn của Phương Khải. Ngay lúc đó, cậu ta bỗng thấy cảnh tượng xung quanh biến đổi.

Tất cả cảnh tượng trước mắt gần trong gang tấc! Thậm chí có thể đưa tay sờ được!

Cậu ta giống như linh hồn đi lạc trôi nổi giữa bóng đêm. Trong đêm tối hoang vu ẩn hiện năm bóng người, đương nhiên Phương Khải nhận ra tướng mạo của bọn họ, chính là tiểu đội Alpha của "Resident Evil 1"!

"Ôi mẹ ơi!"

Tên béo lập tức giật mình: "Sao tôi lại vào tới nơi này?"

"Đừng kêu nữa."

Phương Khải lườm cậu ta một cái: "Chỉ cần cậu nghĩ thoát khỏi trò chơi trong đầu, sẽ có lựa chọn cho cậu thoát ra, cái này gọi là công nghệ thực tế ảo."

Có điều chắc chắn công nghệ thực tế ảo của hệ thống khác xa với công nghệ thực tế ảo mới xuất hiện trước khi hắn xuyên không, chẳng trách Vương Thái bị dọa.

Vương béo lập tức nghĩ thầm trong đầu, quả nhiên thấy trước mắt xuất hiện một màn ảnh kỳ lạ: Thoát khỏi trò chơi hay không?

Vương béo thấp thỏm, lập tức bấm thoát ra.

Cậu ta bỏ máy giả lập xuống, hốt hoảng nhìn xung quanh: "Thật... thật sự thoát ra ngoài rồi?"

Cậu ta ngây ngô nhìn Phương Khải: "Cậu chắc chắn vừa nãy không phải là thế giới khác?"

Chẳng trách cậu ta hỏi như vậy, cảnh tượng vừa rồi quá giống thật. Đúng là không có gì khác so với thế giới thật.

Phương Khải tức giận chỉ vào mũi mình: "Tôi có bản lĩnh cao như vậy, tạo cả một thế giới để làm trò chơi cho cậu hay sao?"

Tên béo vội vàng lắc đầu: "Không có!"

Cậu ta chưa từng thấy những thứ thần kỳ như vậy, lập tức hứng thú: "Nói cách khác, thứ này thật sự chỉ là một trò chơi?"

"Đương nhiên là trò chơi, bản thực tế ảo Resident Evil 1 remake."

Đây là sản phẩm của hệ thống, dù là trò chơi cổ lỗ sĩ như Resident Evil 1 thì chắc chắn hệ thống cũng sẽ không thật sự đưa cho hắn sử dụng Resident Evil 1 phiên bản gốc của thế kỷ 20.