"Theo dõi sát sao!"
"Thủ lĩnh nói hắn mà thay đổi phương hướng thì lập tức gửi thư báo cáo!"
"Ơ, hắn đâu rồi?"
Lúc mấy đệ tử Nhất Phẩm Đường đuổi theo tới gần di tích trụ sở Tập Phong Lâu thì bỗng để mất tung tích của Khai Tâm. Bọn chúng sốt ruột đến mức toát hết mồ hôi, cứ nhìn trước ngó sau, một người trong số đó vội vàng bay lên cao xem xét.
"Đừng căng thẳng, vừa rồi ta nhìn thấy hắn rẽ vào trong đó."
Một người hô lên ngăn chặn đồng bạn đang bay tán loạn tìm người trên không trung, chỉ vào một cửa hàng treo thỏi vàng trước cửa.
"Ngân hàng?"
Cả đám bước nhanh tới cửa, quả nhiên thấy Khai Tâm đang trò chuyện với người làm trước quầy ngân hàng, tất cả cùng thở phào nhẹ nhõm.
"May mà không để mất dấu."
"Hắn tới ngân hàng làm gì?"
"Chẳng lẽ không phải tới Tập Phong Lâu à?"