Trong cuộc chiến đấu suốt nửa tiếng, Khai Tâm vừa đánh vừa né, dùng cách tiêu hao để kéo dài thời gian, cố gắng bảo đảm Dịch Cân Kinh có thể khôi phục nội thương và nội lực trong thân thể, đồng thời không ngừng tích lũy vết thương trên người Âm Hậu.
Dần dần, rốt cuộc Âm Hậu cũng cảm thấy tình hình có gì đó không đúng cho lắm.
Một đệ tử Thiếu Lâm cảnh giới Giải Thoát đã trúng hơn năm trăm chưởng của mình mà còn không chết, nếu đổi thành bất cứ một môn chủ nào của bảy môn phái lớn thì e rằng cũng đã kiệt sức mà chết, đã vậy đối phương còn hăng hái đánh bà ta trở nên chật vật như vậy.
Vút!
Rốt cuộc Âm Hậu cũng dừng tay lại, lướt ra đằng sau hơn mười mét, nhìn chằm chằm vào Khai Tâm với sắc mặt âm u: "Ngươi là đệ tử của Phong hòa thượng trên Hình Phạt Chi Phong?"
"… Đúng thế." Khai Tâm biết mình không thể giấu được Âm Hậu quá lâu, hắn vừa phòng bị Âm Hậu tập kích, vừa trả lời: "Võ công mà ta tu luyện chính là Dịch Cân Kinh."