"Chuyện gì thế này?"Lúc tỉnh lại từ phòng bệnh, Khai Tâm ngồi bật dậy, trên mặt lộ ra nét ngạc nhiên và khó tin rất rõ rệt, hắn lẩm bẩm:"Lương tâm của thằng nhóc Trần Khải Tâm này thức tỉnh rồi hả?"
Nhưng rồi Khai Tâm nhanh chóng cảm thấy mọi chuyện không phải như thế, có vẻ như… Tóm lại là không thể hình dung được.
Ngồi trên giường bệnh sờ đầu ngẫm nghĩ rất lâu, Khai Tâm đột nhiên nhớ lại rằng lúc bị kéo qua đó, hình như hắn cũng đang nghĩ về chuyện bên đó, sau đó bị kéo tới thế giới đó trước một tiếng.
Lúc trở về đây, hắn đang rất lo cho bên này, thế nên…
Chẳng lẽ…
Thân thể cứng đờ lại, trong mắt Khai Tâm hiện lên sự khó tin! Trong lòng hắn cảm thấy mong chờ, nhưng không thể khẳng định được!
Quả thực tình huống của Trần Khải Tâm hôm nay rất kì lạ, hơn nữa cả đi cả về đều rất đột ngột!
"Không được… Thử xem sao."