Quả thực là mức sát thương hiện tại của Khai Tâm khó mà đánh ra số liệu quá cao, nhất là với mãnh thú đã dùng loại thuốc đặc biệt, rất khó để giải quyết chúng. Nhưng nếu chỉ dùng tốc độ di chuyển và thân pháp linh hoạt để thu hút sự chú ý của nó, đồng thời dụ nó và cạm bẫy thì lại chẳng có một vấn đề gì cả.
Không nói tới tính linh hoạt của Huyễn Ma Thân Pháp và hiệu quả né tránh cận thân của Tiểu Long Hình, sau khi tu luyện Dịch Cân Kinh, thân pháp của hắn linh hoạt hơn nhiều, luồn lách trong đám mãnh thú nửa phút, trông thì vô cùng nguy hiểm, thực tế lại chẳng có chuyện gì, khiến người của Gia Tộc Thợ Săn chấn động đến mức suýt thì quên mất việc bố trí cạm bẫy.
Đợi đến khi đám bạch hổ và sư tử bị Khai Tâm chọc nổi điên lên, gần như chen chúc hết vào với nhau, ngay cả tuần thú sư cũng không tiếp tục chỉ huy nữa, để mặc cho bọn họ dùng bản năng cắn nuốt kẻ địch.