Ở cái nơi chật hẹp này phải thận trọng từng bước một.
Đây là lần đầu tiên Khai Tâm chiến đấu sinh tử ở một nơi chật hẹp như thế. Lúc hắn tìm được cơ hội thay phiên ra tay, giết chết được con mãng xà, căn phòng lại trở về với sự yên tĩnh. Nhìn khung cảnh toàn máu me và tanh hôi xung quanh, Khai Tâm cảm thấy nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.
Tuy rằng căn phòng này cực kì chật hẹp, đứng ở đại sảnh là nhìn thấy tất cả mọi thứ, nhưng hắn đã gặp rất nhiều nguy hiểm ở đây.
Mỗi một bước đều ngập tràn nguy cơ chết chóc, mỗi một bước đều có thể vứt xác ở đây.
Khác với tất cả những nơi hắn đã từng tới trong quá khứ, nơi này thể hiện ra sự tỉ mỉ và tàn nhẫn của thợ cạm bẫy hơn.
Thế nhưng, nếu đã còn sống thì Khai Tâm sẽ không dễ gì từ bỏ tất cả những thứ hắn nên có được.
Cái giường ở căn phòng bên cạnh vẫn giữ nguyên trạng thái mở ra, trong đó đen nhánh trống rỗng, gió tanh thổi từng cơn từng cơn, nối tới một thế giới nào đó mà hắn chưa biết.