Những bóng người thấp thoáng trên bậc thang đường núi đằng sau nhanh chóng rõ ràng, tất cả đều là cao thủ của Nhất Phẩm Đường, trang bị hoàn mỹ, khí thế hơn người.
Vút! Vút vút!
Tốc độ của cả đám rất nhanh, tách ra hai bên trái phải, nhanh chóng bao vây cái đình từ hai bên, động tác nhanh nhẹn và không để lại một tiếng vang nào, như thể sợ kích thích đến người trong đình.
Chỉ trong thời gian nâng chén, mấy trăm người đông đúc đã vây kín cái đình hóng mát yên tĩnh, thanh nhã.
"Người của Nhất Phẩm Đường tới nhanh thật." Uy Chấn Thiên hơi nhíu mày, có vẻ như khá bất mãn với Nhất Phẩm Đường.
Đương nhiên là Khai Tâm biết nguyên nhân, hắn cũng chẳng vạch trần, cười nói mà chẳng quay đầu lại: "Thế này là chậm rồi đấy, chẳng phải Uy môn chủ còn tới sớm hơn sao."