Ngay lúc bước ra khỏi phòng ngủ, Khai Tâm đã cảm thấy được bầu không khí ngưng trọng trong phòng khách, hơn bốn mươi con mắt bắn tới xoèn xoẹt, đánh vào trên mặt hắn, như những chiếc đèn pha vậy.
"Cuối cùng nhân vật chính cũng xuất hiện." Trần Phàm xoa ngực, thở phào một hơi rất khoa trương: "Khai Tâm, mau lên, nói xem hôm nay có chuyện gì vậy. Đám nhóc có tâm lý âm u này cứ suy đoán lung tung, Lưu Manh còn nói cậu định kết phường với Ngân Hồ bắt cóc tất cả tinh anh của Mộ Phủ nữa."
"Làm gì có."
Bất Sái Lưu Manh oan ức lườm ngược trở lại.