Rầm rập!
Rầm rập!!
Trong tiếng vó ngựa nhanh chóng tới gần, năm người nín thở, co người phía sau sườn núi, không nhúc nhích chút nào cả, chờ đợi cơ hội phục kích tốt nhất. Không ai chủ động xuất hiện đánh nhau, bởi vì bọn họ hiểu rất rõ, đội kỵ binh tuần tra nhỏ thế này, sau khi phát hiện ra kẻ địch, tuyệt đối chúng sẽ không đánh với bọn họ, mà là chỉ lo chạy trốn.
Nơi này cách đại doanh của quân địch không xa, một khi bị lộ thân phận, để bất cứ một tên nào chạy thoát, nhiệm vụ trinh sát của bọn họ không thể tiếp tục được, sau đó phải đối mặt cục diện bị vây công.
Khai Tâm không quá quan tâm tới chuyện này, cho dù lấy một địch trăm, hắn cũng có đủ tự tin đánh ra khỏi vòng vây, dù sao Cửu Dương Thần Công bổ sung nội lực không dứt, không sợ kiểu chiến đấu hao sức kéo dài như vậy, nhóm người Tiểu Ngữ Yên không thể chịu nổi.
"Là người Hán!!"
"Chạy mau!"