Có vẻ như nhóm người Giáo Đầu rất thích áo võ sĩ màu trắng, hơn ba mươi người, tất cả đều mặc áo gấm màu trắng, đi trên đường khiến người ta phải chú ý tới, phối hợp với huy hiệu bang phái của Nhất Phẩm Đường trước ngực, có khí thế hơn người một bậc.
Cả đám rời khỏi Đăng Thiên Lâu, đi dạo một vòng trong khu chợ tấp nập nhất của trấn, sau đó mới ra khỏi trấn, phi tới chi nhánh bí mật của Kim Tiền Bang cách trấn mười dặm.
Cả nhóm người thúc ngựa lao vùn vụt, ra khỏi trấn không lâu, lại nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc đi đằng trước, bước đi thong thả.
Từ quần áo, cách ăn mặc đến bóng lưng đều rất giống người khách vung tiền như rác gặp phải ở Đăng Thiên Lâu.
"Là cái tên làm chúng ta mất hứng."
"Vậy mà còn dám nghênh ngang đi ra."
Hai cao thủ nhận ra đầu tiên nở nụ cười, quay đầu bỏ lại một câu: "Giáo Đầu, con đi giáo huấn hắn một chút!"
"Cha!!"
Con ngựa ăn đâu, chở hai người xông ra khỏi đội ngũ, như một mũi tên.