"Chết tiệt, sao tên này lại xuất hiện ở đây!"
Sau khi phá hủy chi nhánh Mộ Phủ, Huyết Y bị ánh kiếm đó thu hút, hắn ta chạy tới và nhìn thấy tình hình, lông mày nhíu chặt như sắp vắt ra nước.
Nhất Đế!
Người đàn ông này là một trong những người mà võ lâm Trung Nguyên kiêng kị nhất.
Khí thế và thực lực của Nhất Đế làm người ta khó mà chống cự được, dù sao thời gian đứng trên vị trí cao đã quá lâu, Đoạt Mệnh Thập Tam Kiếm, kiếm nào kiếm nấy rợn người, vẫn luôn là một thần thoại bất khả chiến bại.
Tuy rằng xung quanh có vô số đệ tử của Lăng Tiêu Cung, nhưng không ai dám lên đương đầu với một kiếm của Nhất Đế.
"Ngân Hồ, đi."
"Không cần làm phiền đến ngươi."
Mặc dù nhờ Nhất Đế bảo vệ nên Ngân Hồ mới tạm thời an toàn, nhưng sắc mặt của hắn ta cũng không thoải mái: "Nhất Đế, đây là ân oán giữa Mộ Phủ và Lăng Tiêu Cung, ngươi đừng nhúng tay vào."