Phong Linh hi sinh?
Lúc nhận được tin này từ nơi khác, trong đầu Khai Tâm hiện lên bóng dáng màu trắng xinh đẹp, hình ảnh cô gái mảnh mai đeo hộp kiếm lớn, đi theo bên cạnh Ngân Hồ.
Cửu Âm Tuyệt Mạch…
Hắn nhớ, Bách Hiểu Sanh từng nói với hắn, mặc dù tốc độ tu luyện của Phong Linh hơn hẳn người thường, nhưng bởi vì sự hạn chế của điều kiện thuộc tính, rất nhiều võ công không tu luyện được, hơn nữa hành tẩu giang hồ có nhiều điều bất tiện, nguy hiểm hơn nữa là, hơi bất cẩn mất mạng là tất cả tâm huyết trước đó sẽ đổ xuống sông xuống biển.
Thân phận truyền nhân y bát của Lục Chỉ Cầm Ma vẫn còn đó, tiếc là sau Đoạn Hồn Khúc, tất cả đều phải bắt đầu lại…
"Lăng Tiêu Cung."
"Nhất Phẩm Đường."
Hai chân Khai Tâm kẹp chặt bụng ngựa, trong miệng lặp đi lặp lại hai cái tên mà không biết hắn đã đọc bao nhiêu lần, tia sáng lạnh trong mắt ngày càng sắc bén.
Đã có hơn hai nghìn huynh đệ chết trận ở thành Dương Châu.