Trong số các đệ tử nòng cốt của Nhất Phẩm Đường, Trần Bình được coi như một người khá chất phác và ít nổi bật, nhưng sau khi lực cánh tay cán mốc 200 điểm, hắn ta nhanh chóng được Mộng Vân trọng dụng, không những được sắp xếp làm chủ của một chi nhánh, trong tay còn có một nhóm huynh đệ có thể chất không tồi.
Không biết nghĩ thế nào, Mộng Vân còn bảo hắn ta chỉ huy huấn luyện một nhóm đệ tử có lực cánh tay cao, đồng thời thành lập Cự Lực Đàn mà ai cũng hâm mộ, những người vào đó không chỉ có tiền lương hàng tháng cố định, đãi ngộ còn đứng hàng đầu trong Nhất Phẩm Đường!
Chỉ có điều, bọn họ không thể tu luyện những võ công binh khí nhẹ như đao kiếm, ngoại trừ quyền pháp thì chỉ được tu luyện một số võ công binh khí nặng như rìu, thương, búa.
Điều quan trọng hơn là, gần như những người vào Cự Lực Đàn đều là kiểu người cao to lực lưỡng, khiến người ta cảm thấy sợ sệt, cầm binh khí nặng lên, khí thế có thể áp chế rất nhiều người.