Nhanh, nhanh hơn chút nữa!!!
Gió lạnh gào thét quanh người Khai Tâm như những con dao, Khai Tâm lại hoàn toàn không chú ý tới, hoàn toàn chìm vào gió lạnh, người di chuyển theo kiếm, chỉ chớp mắt đã đã có hàng chục kiếm khí đan xen vào gió lạnh, trước khi tiếng sấm vang lên, chúng như những tia chớp lóe lên trong gió lạnh.
Xoẹt!
Xoẹt! Xoẹt!
Ánh kiếm không ngừng cọ xát, tạo thành những vết thương nhỏ bé trên người Kim Cửu…
Trên lồng ngực để trần của Kim Cửu đã chằng chịt những dấu vết màu đỏ nhỏ bé.
Không đợi Kim Cửu đánh tới, Khai Tâm đã xoay người rút lui, nhanh chóng thoát khỏi những ánh đao ngập trời, giơ ngang kiếm lên và hít sâu, chuẩn bị cho đợi công kích tiếp theo.
Khai Tâm rất hài lòng với tiến độ luyện công trước mắt!