Sân bay Hồng Kiều, Thượng Hải.
Một đội xe có khí thế không tầm thường dừng lại, sau đó đồng loạt mở cửa ra, hơn hai mươi người đàn ông mặc vest đi giày da, phong tỏa khu vực gần đây.
Đợi đến khi cô gái thời thượng có khí chất hơn người, đeo một chiếc kính râm lớn ra khỏi sân bay dưới sự bảo vệ của mấy vệ sĩ, một người phụ nữ trung niên trông như quản gia dẫn mấy thư kí bước lên trước.
"Tiểu thư." Thái độ cực kì kính cẩn: "Tôi là Kim Nhược Lâm, lão gia sai bọn tôi tới, phụ trách sinh hoạt và công việc hàng ngày của tiểu thư, nếu có gì không hài lòng, cô có thể bảo tôi làm."
Trong tiếng Hàn lưu loát, cuối cùng cô gái thời thượng cũng tháo kính râm của mình xuống, lộ ra một khuôn mặt trắng ngần rất "Hàn", chưa đến mức cực kì xinh đẹp, nhưng cũng là một mỹ nhân có khí chất bắt mắt, đôi mắt đẹp liếc nhìn: "Không cần phiền toái như thế, dẫn tôi tới chỗ ở của tôi, hôm nay còn nhiệm vụ."