"Sao vẫn chưa đánh?"
"Cả nửa ngày rồi mà còn uống rượu… Làm gì vậy!"
Theo thời gian trôi qua, Khai Tâm và Nhất Đế vẫn ngồi đối diện với nhau, một rót một uống, trò chuyện vui vẻ như hai người bạn cũ, hoàn toàn không có ý định tiến hành quyết đấu sinh tử, khiến những nhân sĩ võ lâm hứng khởi đến đây rất phiền muộn, phàn nàn không ngớt lời.
Mỗi lần có người nói như vậy, sẽ có người trong đám đông tỏ vẻ khinh bỉ: "Có phải người ta tới để biểu diễn đâu."
"Đúng thế, có bắt ngươi mua vé xem phim đâu, vốn là cuộc quyết đấu mà hai người giao hẹn bí mật với nhau, liên quan gì tới ngươi, đứng xem còn cằn nhằn…"
"…"
Bị những người khác phản pháo, những người phàn nàn kia im bặt lại, ngoan ngoãn chờ đợi.
…
Âm thanh của những người kia nhỏ dần đi, Khai Tâm và Nhất Đế nhìn nhau rồi cười nói: "May mà còn có người tỉnh táo ở trong đó, nếu không, chưa biết chừng cuộc quyết chiến hôm nay không thể thực hiện được."