Đại trưởng lão Ma Môn, cao thủ mai danh ẩn tích mấy chục năm, ngã xuống với cái cơ thể đầy máu tươi ngay trước mặt Khai Tâm, trước mặt nhóm người Ngân Hồ.
Rầm!
Ít nhiều gì thì cái chết của đại trưởng lão Ma Môn cũng khiến Khai Tâm cảm thấy thổn thức.
Từ quỹ tích của kiếp trước thì hẳn là nhiệm vụ lần này chỉ có một lần duy nhất. Kiếp trước đại trưởng lão Ma Môn chưa từng xuất hiện, nhưng thực lực của lão ta sánh ngang với Không Tướng đại sư, rồi lại không thể tỏa sáng trong giang hồ, lẳng lặng chết trong cái nhánh nhỏ của Thiên Ma Bí Quật này.
"…"
Nhìn bầu trời nhỏ bé trên đỉnh đầu, Khai Tâm hít sâu một hơi: "Tiểu Bắc! Thu thập xem có thu hoạch gì."
"OK, lão đại!"
Dược Thạch Vạn Năng ghét nhất là đi tìm đồ của người chết, nhưng Tiểu Bắc lại thích cái công việc này nhất, nghe vậy, cậu ta hưng phấn chạy tới, lần tìm trên người đại trưởng lão Ma Môn.
"Chậc chậc, một thần binh hạ phẩm! Phá Thiên Âm!"