"Thực sự trong nhà không có đồ ăn gì cả, các cậu ăn tạm đi."
Khai Tâm tìm mấy túi gừng đỏ và những đồ ăn vặt mà thường ngày ba con sói cô đơn hay ăn đặt lên bàn: "Hinh, rót ít nước."
Khai Tâm chú ý thấy, trong lúc hắn đặt đồ ăn vặt lên bàn, đôi mắt của Hứa Dao lập tức nhìn vào mấy túi mứt gừng, nhưng không nói gì cả.
"Ồ, không ngờ chàng trai của Hinh nhà chúng ta lại chu đáo như vậy. Hinh, sau này cậu đá cậu ấy thì nhất định phải nói cho tớ biết."
Dường như bây giờ mấy cô bạn tốt của Hứa Hinh mới phát hiện ra rằng Khai Tâm đã rút ngắn khoảng cách với bọn họ.
"Nghĩ gì thế, đồ hâm."
"Nhưng mà toàn đồ ăn vặt gì thế này, hạt dưa? Đậu phộng? Không có kẹo dẻo hả?"
"Các cậu vừa ăn xong mà còn ăn nữa hả?"
"Không ăn thì thôi…"
Mấy cô gái công kích lẫn nhau: "Đem về đi khoe."