"A Di Đà Phật!" Không Tướng đại sư niệm Phật một tiếng rồi mỉm cười nói với Khai Tâm: "Khai Tâm thiếu hiệp là đại diện cho thế hệ trẻ kiệt xuất của võ lâm giang hồ, cái thân già như lão nạp cũng không muốn làm chuyện dẫn dắt quần hùng. Chi bằng thế này đi, nếu Khai Tâm thiếu hiệp có thể đỡ được trăm chiêu của lão nạp, lão nạp sẽ chủ động rút lui, sẵn lòng bỏ quyền."
Khựng lại một chút, ông ấy bổ sung thêm: "Thế nhưng, trăm chiêu này cũng không dễ tiếp đâu, lão nạp sẽ dùng hết sức, thiếu hiệp cũng phải cẩn thận."
Những gì ông ấy nói cực kì bình thản, cũng có ý muốn dìu dắt vãn bối, khiến không ít người dưới đài phải bội phục!
Khai Tâm biết, chuyện này không chỉ bao gồm món nợ ơn tình ở Vạn An Tự, mà còn bởi vì hắn từng làm nhiệm vụ khá lâu ở Thiếu Lâm Tự, mối quan hệ với Không Tướng đại sư cũng coi như khá tốt, vì thế mới có đãi ngộ này.
"Nhất định tại hạ sẽ cố gắng hết sức để đỡ được trăm chiêu của phương trượng đại sư."